Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Vợ của nhà khoa học

Một nhà khoa học và một luật sư sống gần nhau. Một hôm, luật sư nói với vợ mình, Lucy.

"Trông Kate, vợ nhà khoa học chăm chỉ chưa kìa. Em không làm lụng nhiều như cô ấy. Sáng nào cô ấy cũng dậy từ 4 giờ. Cô ấy chuẩn bị đồ ăn cho chồng trước khi anh ấy đi làm. Cô ấy là quần áo cho chồng. Cô ấy dọn dẹp sau mỗi bữa ăn. Cô ấy quán xuyến tất cả việc giặt giũ và lau dọn. Cô ấy cởi giày cho chồng khi anh ta đi làm về. Cô ấy còn tưới cây nữa. Cô ấy có thể làm việc tới 15 tiếng mỗi ngày. Nhưng đến 5 tiếng em cũng không thể làm nổi."

Lucy nhẹ nhàng nói.

"Có thể em không đạt được đến mức như Kate... nhưng anh biết là em đang hết sức cố gắng để trở thành người vợ tốt của anh mà."


Luật sư cắn cảu.

"Thôi đi, sự cố gắng hết sức của em chưa đủ tốt đâu! Anh xứng đáng có người vợ như thế hơn một người vợ nhác việc. Em có nhiệm vụ là phải chăm chỉ như vợ ông nhà khoa học ấy. Em nên kéo dài thời gian làm việc mỗi ngày."

Từ đó trở đi, vị luật sư đặt ra những quy định cho vợ. Anh bắt Lucy phải dậy sớm để làm việc nhà. Anh bắt cô cọ tất cả bồn rửa và ống nước, đi đổ rác, đi chợ, tưới cây, nhổ cỏ vườn và nhiều thứ nữa. Cô làm việc cả ngày và có rất ít thời gian để nghỉ ngơi. Đến một lúc nào đó, cô trở nên hoàn toàn kiệt sức. 

Một tối nọ, luật sư đi làm về và thấy Lucy nằm bất động dưới sàn nhà, Anh vội đưa ngay cô tới bệnh viện, tại đó bác sĩ tuyên bố cô đã qua đời. Cô chết do cơn đau tim bởi phải căng sức thường xuyên.

"Vợ tôi mất vì tôi đã bắt cô ấy phải tự làm mọi việc nhà. Tôi đã so sánh cô ấy với vợ ông và muốn cô ấy phải chăm chỉ như vợ ông. Nhưng hãy cho tôi biết đi, sao vợ ông làm mọi việc vậy mà không bao giờ bị suy sụp thế?"

Nhà khoa học ngừng một lát. Nhưng gì ông nói tiếp đó là một sự ngạc nhiên toàn tập.

"Tôi không có vợ. Người phụ nữ sống cùng tôi là một robot giống con người tên là Kate. Tôi tạo ra cô ấy để làm mọi việc nhà như lau dọn, nấu nướng, giặt là v.v... Sao ông lại có thể so sánh vợ ông với một con robot kia chứ? Lucy là một con người bằng xương bằng thịt còn Kate chỉ là một cỗ máy chạy bằng pin thôi. Ông nhận ra những đã làm gì chưa?"

Luật sư đúng chôn chân và không thể tin nổi. Rồi, nhà khoa học nói tiếp.

"Ông đã có một người vợ tốt, chu đáo và nhân ái. Một người vợ yêu thương và tôn trọng ông. Ông có biết là mình may mắn thế nào khi có một người vợ như cô ấy không? Nhưng ông đã giết chết cô ấy vì sự bất mãn và so sánh vô căn cứ của bản thân. Giờ ông đã mất cô ấy mãi mãi. Thật đáng xấu hổ!"

Nhiều người trong chúng ta thường có thói quen so sánh cuộc sống của mình với người khác. Chúng ta bị cuốn hút và hấp dẫn bởi những gì người khác có. Chúng ta coi rẻ những gì mình có vì thấy những gì người khác có trông tốt đẹp hơn, mới mẻ hoặc đẹp đẽ hơn về phương diện nào đó. Chúng ta thường nghĩ rằng bản thân mình chưa đủ tốt, nhà chưa đủ rộng, chúng ta chưa đủ tài năng, gia đình chưa đủ hoàn hảo. Nhưng có một thứ chúng ta không thể nhận ra đó là đứng núi này trông núi nọ. Sự so sánh có thể rất dễ giết chết một con người. Nó để lại trong chúng ta lòng đố kỵ tiêu cực, thiếu tự trọng, mất tự tin và cô lập. Hãy ghi nhớ trong óc và trong tim rằng bạn khác với những người khác và không chỉ ở vẻ bề ngoài mà còn ở mọi thứ. Hãy hài lòng với bản thân mình và tìm thấy sự mãn nguyện trong công việc. Ngừng so sánh cuộc sống của mình với những người khác và hãy là chính mình.
CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét