Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Câu chuyện về cậu bé Ấn Độ mắc hội chứng 'ma sói'

Một cậu bé 17 tuổi mặc "hội chứng ma sói" đã tiết lộ bị quấy rối cả đời vì tình trạng bệnh hiếm gặp của mình, nhưng cậu nguyện 'luôn vui vẻ và giữ cho những người khác vui vẻ.'


Lalit Patidar là một học sinh ở ngôi làng nhỏ Nandleta vùng Madhya Pradesh, Ấn Độ. Khắp cơ thể cậu phủ đầy lông kể từ lúc cậu 6 tuổi, khi được chuẩn đoán mắc chứng ma sói - một chứng bệnh cực kỳ hiếm gặp, được cho là chỉ thấy ở trong khoảng 50 người kể từ tuổi trung niên.

Tình trạng bệnh đồng nghĩa với việc cậu khác biệt cả đời và kết quả là cậu bị đám bạn tàn nhẫn ở trường gọi là 'người khỉ', chúng sợ cậu sẽ cắn chúng.

Tuy bị quấy rối, nhưng cậu vẫn  nhìn nhận cuộc sống tích cực khi nói rằng lúc này cậu mơ ước sẽ trở thành một Youtuber thành đạt.

'Tôi xuất thân từ một gia đình bình thường, cha là nông dân và hiện đang học lớp 12,  là học sinh năm cuối trung học phổ thông. Cùng lúc này tôi giúp cha công việc đồng áng," Lalit nói.

'Tôi đã mang lông suốt cả đời, bố mẹ bảo bác sĩ cạo cho tôi lúc mới sinh nhưng tôi thực sự không nhận ra bất kỳ điều gì khác biệt về mình cho đến khi khoảng 6, 7 tuổi. Đó là khi lần đầu tiên tôi nhận ra rằng lông bắt đầu mọc khắp cơ thể mình không giống ai tôi từng biết. Từ đó tôi biết được đó là vì mình mắc một chứng bệnh có tên ma sói. Như tôi biết nó hiếm gặp, trên thế giới này chỉ có 50 người mắc phải nó. Trong gia đình tôi không có tiền sử mắc bệnh mọc nhiều lông này, tôi là người duy nhất bị chứng bệnh này," Lalit nói.


Lalit hồi nhỏ.

Điểm đặc biệt của hội chứng ma sói là một lượng lông dị thường mọc khắp cơ thể.

Có hai loại hội chứng ma sói: hội chứng ma sói toàn bộ, xảy ra trên khắp cơ thể và hội chứng ma sói cục bộ, chỉ thu hẹp trong một vùng nhất định. Hội chứng ma sói có thể hoặc bẩm sinh hoặc xảy ra sau này.

Lalit cho biết:

'Tôi không khó chịu khi lông mắt đầu mọc vì khi đó tôi còn quá bé nhưng các thành viên trong gia đình và bố mẹ luôn rất lo lắng cho tôi. Trẻ nhỏ thường sợ hãi khi trông thấy tôi và vì còn nhỏ nên tôi chẳng hiểu vì sao. Khi lớn lên, tôi mới nhận ra rằng khắp cơ thể mình đầy lông và tôi khác mọi người. Trẻ em lo lắng tôi sẽ quay lại cắn chúng như một con vật.'

Hiện chứng bệnh của Lalit không có thuốc chữa nhưng cậu học được cách chung sống với nó dù lúc bé cậu phải đánh vật với việc bị quấy rầy nhưng giờ cậu nhận ra nó là điều khiến cậu trở nên độc nhất vô nhị.

'Hiện không có thuốc chữa căn bệnh này. Tôi cắt nó nếu cảm thấy nó trở nên quá dài. Nó giống tóc trên đầu, sẽ tiếp tục mọc. Tôi không có cách nào khác ngoài việc xoay sở với nó và không dám tin trên đời sẽ có thuốc chữa. 

Bạn học cùng trường thường chòng ghẹo tôi, họ thường quát tôi là "con khỉ con khỉ," người ta bảo rẳng nó thật đáng sợ và còn chọc tôi bằng việc kêu tôi là ma, họ nghĩ tôi là kiểu nhân vật thần thoại nhưng tôi không nhận thấy vậy. Khi còn nhỏ, người ta ném đá vào tôi, điều đó thật không công bằng với một đứa trẻ chưa từng nhận ra được sự khác biệt. 

Rất nhiều người hỏi sao đứa trẻ này lại như vậy, sao nó lại vậy, có thực sự là lông lá mọc đầy mình nó không, có thuộc chữa không. Tôi thấy các ông bố bà mẹ xua con họ khỏi tôi, điều đó khiến tôi buồn khi nghĩ rằng họ sợ hãi."

Tuy nhiên, Lalit vẫn duy trì một cuộc sống bình thường dù mặc chứng bệnh hiếm gặp. Cậu vẫn đi học, giúp đỡ gia đình việc đồng áng và bắt đầu việc blog, sáng tạo video.

'Tôi dần nhận ra là mình có lông khắp cơ thể và khác với người bình thường theo một cách tuyệt vời, tôi là độc nhất vô nhị,' cậu nói. "Dần dạ mọi người trong gia đình cũng cảm thấy bình thường về nó và bạn bè cũng động viên tôi rất nhiều.


Lalit bên một người bạn.


Lalit làm việc bên máy tính.

Tôi đã học được nhiều điều suốt chặng đường của mình, quan trọng nhất là tôi đã hiểu được rằng mình là một trong một triệu người. Tôi không bao nên từ bỏ mà phải sống trọn vẹn nhất. Tôi luôn muốn tiến lên phía trước và được hạnh phúc.

Tôi khác biệt nhưng phần đa thời gian, những khác biệt của chúng ta khác biệt là sức mạnh lớn nhất và tôi tự hào về mình. Tôi biết chỉ vài người mắc chứng bệnh như minh nhưng dù bạn có mắc phải thứ gì đó tương tự hoặc thứ khiến bạn cảm thấy khác biệt số với đồng loại thì tôi muốn nói rằng người ta vẫn sẽ tiếp tục nói bất cứ thứ gì về bạn. Người ta nói chuyện tầm phào và thậm chí bịa đặt nhưng bạn không cần phải như vậy. Dù người khác có nói gì đi chăng nữa, chúng ta sẽ không bao giờ được từ bỏ cuộc sống, chúng ta nên luôn luôn vui vẻ và sống tích cực.

Cuối cùng, tôi chỉ muốn nói là bạn nên luôn tôn trọng tất cả mọi người, dù họ có trông thế nào đi nữa hay có thể mắc bệnh gì nữa.

Luôn đối xử tốt với mọi người, tử tế với họ, bạn không bao giờ biết được những gì người khác đang trải qua.

Điều quan trọng là vui vẻ nhưng cũng giữ cho người khác vui vẻ."


Lalit và bố.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét