Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Bài học nằm lòng

Con gái nhỏ 10 tuổi của tôi, Sarah bị thiếu một phần cơ ở bàn chân bẩm sinh và lúc nào cũng phải đeo một chiếc nẹp. Một ngày mùa xuân đẹp trời, cô bé về nhà kể với tôi rằng mình đã tham gia "ngày hội ngoài trời" - dịp người ta có rất nhiều các cuộc đua và các sự kiện thi tài khác.


Vì chân cô bé phải đeo nẹp nên tâm trí tôi hết sức hoang mang khi nghĩ đến việc động viên Sarah của tôi, về những gì tôi có thể nói với cô bé để cô bé khỏi thất vọng. Nhưng, trước khi kịp mở lời, cô bé đã bảo, "Cha ơi, con đã thắng hai trong số các cuộc thi đấy!" Tôi không dám tin! Và rồi Sarah nói, "Con có một lợi thế ạ." Tôi biết điều đó. Tôi nghĩ chắc hẳn cô bé có được sự bắt đầu thuận lợi... phần nào nhờ lợi thế về cơ thể. Nhưng, một lần nữa, tôi lại không thể thốt ra điều gì, cô bé bảo, "Bố ơi, không phải con đã có một khởi đầu thuận lợi đâu ... lợi thế của con là phải cố gắng nhiều hơn ạ!"
CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét