Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Những thiên thần

Chân trần và lem luốc, cô bé cứ ngồi đó dõi theo dòng người qua lại. Cô bé chẳng bao giờ gắng mở miệng, không hề nói một lời. Nhiều người đã đi ngang qua, nhưng không ai dừng lại.

Thật tình cờ, ngày hôm sau tôi quyết định quay trở lại công viên đó, muốn biết xem cô bé có còn ngồi đó nữa không.


Cô bé vẫn ngồi đúng chỗ hôm trước, ỏ trên cao, với ánh mắt âu sầu. Hôm nay, tôi phải tự mình xê dịch và bước tới chỗ cô bé. Như tất cả chúng ta đều biết, một công viên đầy những người lạ không phải nơi dành cho trẻ nhỏ vui chơi.

Trong khi đang tiến lại gần cô bé, tôi có thể nhận ra đằng sau chiếc váy của cô bé có dấu hiệu dị dạng. Tôi luận ra đó là lý do người ta cứ chỉ đi ngang qua mà không ráng giúp đỡ. Khi tôi lại gần hơn, cô bé cụp mắt xuống một chút để tránh cái nhìn chăm chú từ tôi. Tôi có thể nhìn thấy hình dạng tấm lưng của cô bé rõ ràng hơn. Nó bị gù lên một cách kỳ cục. Tôi mỉm cười để cô bé hiểu không có gì cả, tôi ở đây để giúp đỡ, trò chuyện.

Tôi ngồi xuống cạnh cô bé và mở một lời chào giản dị. Cô bé lấy làm ngạc nhiên và lắp bắp nói lời chào sau một hồi nhìn vào mắt tôi không ngớt. Tôi cười và cô bé cũng ngượng ngùng cười đáp lại. Chúng tôi chuyện trò cho đến tận tối và công viên hoàn toàn không còn bóng người. Mọi người đã về hết và chỉ có mình chúng tôi ở đó. Tôi hỏi cô bé vì sao lại buồn vậy. Cô bé nhìn tôi và đáp với gương mặt buồn bã “Vì cháu khác biệt ạ.”

Ngay lập tức tôi bảo “cháu đúng là thế!” và cười. Cô bé thậm chí còn tỏ ra buồn hơn, nói “Cháu biết mà.” “Cô bé,” tôi nói, “cháu khiến ta nhớ đến một thiên thần,” cô bé bật dậy và nói, “Thật sao?”

“Đúng vậy, cháu như một thiên thần hộ mệnh nhỏ được phái xuống để bảo vệ tất cả những người đang qua lại đây. Cô bé gật đầu đồng ý, vừa cười vừa xòe rộng đôi cánh và nói với ánh mắt lấp lánh, “Là tôi đây.” Tôi lặng đi, chắc chắn mình đạng trong thấy mọi việc. Cô bé nói, “Và vì bạn nghĩ cho ai đó hơn chính bản thân mình nên nhiệm vụ của ta tới đây đã hoàn thành.”

Ngay tức thì tôi bật dậy và nói, “Gượm đã, sao không có ai dừng lại giúp một thiên thần?” Cô bé nhìn tôi và lại cười, “Bạn là người duy nhất có thể nhìn thấy tôi và trong lòng bạn tin vào điều đó.” Thế rồi cô bé biến mất. Và, cuộc sống của tôi đột ngột thay đổi bởi điều đó.

Vậy nên, khi bạn nghĩ mình là tất cả mình có, hãy nhớ rằng có một thiên thần luôn bảo vệ bạn.

Hãy chuyển câu chuyện này cho mọi người có ý nghĩa quan trọng đối với bạn… để họ hiểu rằng bạn rất vui khi họ quan tâm bạn… giống như câu chuyện này cho thấy chúng ta đều cần đến ai đó.

Ai trong số những bạn bè của bạn đều là một thiên thần của riêng họ.




CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét