Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Chuyến giao hàng cuối cùng

Có một đôi vợ chồng giàu có sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn đón năm mới tại nhà của mình. Vì vậy, họ ra chợ mua sắm, nơi mọi thứ đều có chi phí đắt đỏ và giá thành cao. Họ muốn duy trì mức sống xa hoa của họ nên không mảy may tới việc phải tiêu tốn. Sau khi mua được tất cả đồ mình muốn, họ thuê một nhân viên khuân vác chở tất cả đồ về nhà. Người phu khuân vác là một cụ già, nom không được khỏe lắm, quần áo rách rưới như thể thậm chí ông không đủ khả năng để đáp ứng được những nhu cầu hàng ngày của mình.


Họ yêu cầu người khuân vác chịu trách nhiệm chở số hàng hóa của họ về nhà. Ông lão khuân vác đòi tiền công chỉ là 20 đô, một mức giá khá bèo trên thị trường cho việc chở hàng thuê về nhà của đôi vợ chồng này bằng xe của ông. Tuy nhiên, đôi vợ chồng tranh cãi và ra giá với ông lão để rồi cuối cùng là 15 đô. Ông lão đang chật vật kiếm sống để thậm chí chỉ đủ ngày ăn một bữa nên ông cần phải làm tất cả những gì có thể.

Đôi vợ chồng cảm thấy rất sung sướng khi nghĩ mình đã trả được giá hời với ông lão khuân vác nghèo rồi trả trước cho ông 15 đô và bỏ đi sau khi để lại địa chỉ giao hàng. Họ về đến nhà và một tiếng, hai tiếng trôi qua nhưng ông khuân vác vẫn chưa mang hàng của họ đến.

Người vợ bắt đầu tức giận to tiếng với chồng, "Lúc nào em cũng bảo anh đừng tin những người thư vậy, ấy thế mà anh có bao giờ chịu nghe em đâu. Cái người như vậy thậm chí còn chẳng thể lo nổi thân mình tới một bữa một ngày vậy nhưng anh lại giao mọi thứ chúng ta đã mua để chuẩn bị làm tiệc lớn cho ông ta. Em chắc là thay vì giao đến nhà chúng ta, lão ấy đã cuỗm mọi thứ biến mất rồi. Chúng ta phải quay lại chợ ngay để điều ra rồi tới đồn cảnh sát đâm đơn kiện lão ta."

Hai vợ chồng vội vã quay lại chợ. Trên đường đi, họ gặp một người khuân vác khác. Họ dừng anh ta lại để dò hỏi về ông lão khuân vác già và biết được rằng ông đang chở hàng trên xe của mình! Bà vợ tức giận hỏi người khuân vác, "Cái lão trộm già ấy ở đâu? Đó là hàng của chúng tôi và ông ta phải giao nó. Xem ra lũ trộm cắp rách rưới các ngươi định lấy đồ của chúng tôi để bán đi thì phải."

Người khuân vác nói, "Thưa bà, Xin hãy bình tĩnh. Ông lão nghèo ấy bị ốm từ tháng trước. Ông ấy thậm chí chẳng thể kiếm đủ một bữa mỗi ngày. Ông ấy đang trên đường giao hàng cho bà nhưng vì đói, mệt nên giữa cái nắng ban trưa ông ấy không thể gắng sức để đi thêm được nữa. Ông ấy đã qua đời và trong lúc hấp hối, vừa đưa cho tôi 15 đô, ông ấy vừa chăng chối, 'Ta đã nhận tiền trước để giao chỗ hàng ấy, cậu hãy nhận lấy nó và làm ơn giao chúng đến địa chỉ này.'"

"Thưa bà, ông ấy dù nghèo, đói nhưng là người lương thiện. Tôi chính là người đang trên đường hoàn thành chuyến giao hàng cuối cùng tới nhà bà của ông lão ấy," người khuân vác nói. Khi nghe được những lời này, người chồng bật khóc nhưng người vợ thì thấy hổ hẹn, bà còn không đủ can đảm để nhìn vào mắt chồng.

Bài học: Lương thiện không phân biệt giai tầng. Hãy tôn trọng mọi người bất kể đẳng cấp và địa vị xã hội của họ. Tôn trọng những người xứng đáng luôn là một việc đáng làm.

Nguồn: moralstories.org
CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét