Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Ông nông dân lười biếng

Những vị thần mưa đã mỉm cười suốt đêm. Đường đất lầy lội, những ổ gà ngập tràn nước. Hôm nay là ngày chợ, ông Raju đang dong duổi chiếc xe ngựa dọc theo con đường làng. Ông phải tới chợ thật sớm để bán được chỗ cỏ khô này. Để những con ngựa kéo được đống hàng qua chỗ bùn sâu thật khó khăn. Đột nhiên, đang đi, những bánh xe bị xa lầy trong đám sình.


Ngựa càng kéo, bánh xe càng mắc sâu trong bùn hơn. Ông Raju trèo khỏi chỗ ngồi và đứng bên trong cỗ xe. Ông ngó quanh mà chẳng thể tìm thấy ai để nhờ giúp. Sau khi vò đầu bứt tai kêu la xui xẻo, trông ông chán nản và thất vọng. Ông không hề tự mình thử quỳ xuống nâng chiếc bánh xe lên dù chỉ chút xíu. Thay vào đó, ông bắt đầu chửi rủa sự xui xẻo của mình vì những gì đã xảy ra. Ngước lên trời, ông bắt đầu than với Trời, "Tôi thật xui xẻo mà! Sao chuyện này lại xảy ra với tôi chứ? Ôi Thần linh ơi, xuống mà giúp tôi đi."

Một hồi lâu sau, cuối cùng Thần linh cũng xuất hiện trước mặt Raju. Thần hỏi ông Raju, "Ông nghĩ rằng mình có thể di chuyển cỗ xe kia chỉ đơn giản bằng cách giương mắt nhìn rồi than van sao? Sẽ chẳng có ai giúp ông trừ phi ông tự cứu lấy mình. Ông đã thử lôi bánh xe ra khỏi cái ổ gà đó chưa? Hãy đứng dậy và ghé vai vào bánh xe và ông sẽ nhanh chóng lôi được nó ra."

Ông Raju xấu hỏi về bản thân. Ông quỳ xuống, ghé vai vào bánh xe và thúc ngựa. Cuối cùng, bánh xa cũng thoát ra khỏi vũng lầy. Raju đã rút ra được bài học. Ông cảm ơn Thần linh và vui vẻ tiếp tục chuyến đi.

Bài học: Thần linh sẽ giúp ai biết tự cứu lấy mình.

Nguồn: moralstories.org
CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét