Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Bi kịch của tình yêu và sự hối tiếc cả đời

Nàng là một cô gái độc thân giản dị sống ở một thành phố nhỏ, có nhiều ước mơ. Chàng là một người mộc mạc, sự nghiệp thành đạt. Duyên số đã mang họ đến với nhau, nàng phải lòng chàng và chàng cũng có cùng xúc cảm. Nàng coi chàng là tất cả của mình. Chàng hiểu nàng hơn ai hết. Chàng muốn mang lại mọi điều tốt đẹp cho nàng. Nàng muốn làm mọi thứ khiến chàng hạnh phúc.


Chàng muốn nàng thoát khỏi sự bảo bọc của gia đình để tự lập. Chàng muốn nàng học được cách đối mặt với thực tế hà khắc của xã hội và có sự nghiệp vì nếu có gì xảy ra với chàng trong tương lai thì nàng vẫn có thể trụ vững. Chàng luôn chỉ bảo nàng và còn hay quở trách nàng khi nàng mắc lỗi. Chàng uốn nắn nàng vì lợi ích của chính nàng. Nàng thành đạt và có nhiều chàng trai để mắt. Nàng cũng rất đẹp. Nàng sở hữu nụ cười có thể khiến trái tim bất cứ ai rung rinh.

Thời gian trôi qua, nàng trở nên tự tin hơn và sự nghiệp đạt đến đỉnh thành công. Nhưng, chàng vẫn luôn đồng hành cùng nàng, luôn chỉ bảo và tiếp tục giúp nàng tiến bộ hơn. Tuy vậy, nàng không còn muốn chàng khuyên nhủ mình nữa. Nàng thấy mình không chỉ có khả năng tự quyết. Chàng luôn quá chú tâm vào công việc và những khác biệt bắt đầu lớn dần. Nàng không bao giờ hiểu được vì sao chàng cứ luôn thúc ép mình ngày một nhiều. Rồi, nàng bắt đầu bất hòa với chàng. Nó cứ lớn dần lên. Nàng bỏ chàng và nói, "Em không phải người lúc nào cũng chỉ biết nghe theo anh. Em có thể phân định được cái gì giờ là tốt nhất cho mình. Em đã thành công. Có nhiều chàng trai sẽ thấy hạnh phúc hơn khi chấp nhận em là em. Nếu không thích thì đi chết đi."

Chàng cảm thấy tổn thương. Chàng yêu nàng từ khi nàng còn là một cô gái giản dị, mộc mạc, không thể hiểu nổi vì sao nàng lại nghĩ tiêu cực như vậy về mình. Chàng luôn muốn nàng tự lập, người luôn cảm thấy tự hào mỗi khi nàng chạm đến đỉnh thành công mới, sao nàng có thể thốt ra những lời như vậy. Chàng bỏ nàng và nói, "Có lẽ cái tôi thành công của em đã choán hết tâm trí em khiến lòng em không thể cảm nhận được tình cảm anh dành cho em. Anh đã yêu em từ khi em còn là một cô gái giản dị, mộc mạc không có sự nghiệp hay thành công trong cuộc sống. Mục đích của anh là luôn động viên em, khiến em bớt tự ti hơn trong bất cứ việc gì. Có lẽ, sau suốt quãng thời gian ta ở bên nhau lỗi thuộc về anh. Anh đã không thể khiến em hiểu được em cần gì ở anh và anh muốn gì nơi em. Anh chỉ muốn điều tốt nhất đến với em mà thôi. Anh muốn em được thành công hơn anh. Anh muốn em không mắc sai lầm như anh từng vướng phải. Đó là lý do duy nhất khiến anh luôn chỉ bảo và quở trách em. Có lẽ em đã tìm được mọi thứ mà em hằng ao ước."

Chàng biết cả hai sinh ra là dành cho nhau, không ai có thể khiến họ hạnh phúc bằng họ tự mang lại cho nhau. Nhưng, chàng không còn lời nào để nói khi thực sự  đau khổ. Sau này nàng đã nhận ra điều đó nhưng đã quá muộn và chấp nhận sống hối tiếc cả đời.

Bài học: Chỉ những ai quan tâm đến bạn mới cố gắng vạch ra con đường đúng đắn cho bạn bằng cách chỉ bảo bạn dù đôi khi có chút khe khắt - chỉ bởi họ muốn điều tốt nhất cho bạn. Hãy một phút nhìn lại quá khứ và người khi đó từng là một phần của cuộc đời bạn chứ không phải người lúc này. Hôm nay bạn sẽ đi về đâu nếu không nhờ có người như vậy trong cuộc đời? Hãy từ bỏ cái tôi và sự tức giận vì rốt cuộc thì, nó sẽ khiến ta phải trả giá bằng những gì có thể là phần quý giá nhất trong cuộc đời ta.

Nguồn: moralstories.org
CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét