Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Phát triển mối quan hệ

Nita mới lập gia đình và bắt đầu cuộc sống "sống chung với mẹ chồng." Vài ngày sau, cô bắt đầu nhận ra rằng mình không thể hòa hợp được với mẹ chồng. Trong khi mẹ chồng của Nita giữ thành kiến còn Nita lại hào hứng với cách sống hiện đại. Không lâu sau cả hai trở nên bất hòa vì những khác biệt về quan điểm và lối sống. Ngày tháng trôi qua, không ai chịu thay đổi thái độ của mình.


Càng ngày, Nita càng trở nên phẫn uất và đâm chán ghét mẹ chồng. Cô bắt đầu tính đến cách trừ khử mẹ. Một bận, như thường lệ, trong khi tranh cãi với mẹ chồng, chồng cô thường đứng về phía mẹ nên cô rất giận dỗi và bỏ về nhà bố đẻ. Bố Nita là một nhà hóa học. Cô kể ông nghe mọi sự tình. Rồi, cô cầu xin cha cho một chút thuốc độc để cô có thể trộn vào thức ăn đưa cho mẹ chồng nhằm trừ khử bà nếu không cô sẽ không trở lại nhà chồng nữa.

Bố Nita cảm thương cho hoàn cảnh của cô nhưng bảo với con gái, "Nếu con đầu độc mẹ chồng thì cả con và ta cùng phải vào tù. Đó không phải việc làm đúng đâu." Nhưng, Nita không còn tâm trạng mà lắng nghe và hiểu ra vấn đề. Rốt cuộc, ông đành đưa cho cô. Ông bảo cô, "Thôi được rồi, vì con muốn chứ ta không muốn nhìn thấy con vào tù, vì thế cứ làm như ta dặn đi." Nita đồng ý. Cha cô đi một một gói bột và dặn cô, "Hàng ngày, khi còn chuẩn bị bữa trưa hoặc bữa tối, chỉ cần trộn một nhúm nhỏ bột này vào thức ăn của mẹ chồng con. Vì số lượng càng ít thì bà ấy sẽ càng không thể chết nhanh trong vòng vài tháng và người ta sẽ nghĩ bà ấy đã ra đi tự nhiên."

Ông cũng dặn cô, "Vì chẳng ai có thể nghi ngờ con nên từ rày trở đi con sẽ hoàn toàn không còn phải cãi nhau với mẹ chồng nữa thay vào đó con sẽ chỉ ân cần với bà ấy, cho dù bà ấy có nói gì đó con không ưa thì cũng không nên vô lễ, con chỉ nên lễ phép thôi." Nita đồng ý với suy nghĩ rằng mình vài tháng nữa mình sẽ khỏi phải tranh cãi với mẹ chồng. Cô quay trở lại nhà chồng và làm theo lời cha khuyên, cô bắt đầu trộn thuốc độc vào các bữa ăn của bà và đối xử với bà rất ân cần, lễ độ cho dù mẹ chồng có nói gì đi nữa.

Thời gian trôi qua, bản tính của mẹ chồng của Nita cũng bắt đầu thay đổi. Vì Nita rất ân cần với bà, bà cũng thương yêu cô. 5 tháng kể từ khi Nita làm công việc tẩm độc trôi qua nhưng không khí gia đình đã thay đổi. Không còn những trận cãi vã, cả hai mẹ con cùng dành cho nhau những lời có cánh mỗi khi trò chuyện với bà con hàng xóm. Họ trở nên rất gần gũi nhau giống như mẹ và con gái. Giờ thì Nita bắt đầu lo nghĩ, vì thuốc độc, mẹ chồng có sẽ qua đời sớm.

Cô chạy về nhà và nói với cha, "Cha ơi! Cha hãy cho con thuốc giải độc mà cha đã đưa! Con không muốn mất mẹ chồng, vì bà giống hệt mẹ con vậy và con rất yêu quý bà ấy." Cha cô mỉm cười và nói, "Thuốc độc nào kia? Ta chỉ là đưa con một gói đường thôi mà!"

Bài học: Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh và mỗi người mỗi tính. Tuy nhiên, ta đừng cố gắng để hiểu được nhau mà hãy tự điều chỉnh một chút để tạo ra mối quan hệ gắn kết bền vững. Và, khi giữa chúng ta có nảy sinh những khác biệt thì vì những người thân yêu, ta phải có bổn phận làm dịu đi những khác biệt ấy và đưa ra định hướng đúng đắn.

Nguồn: moralstories.org 
CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét