Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Của cải mà không có giá trị

Một người keo kiệt chôn chỗ vàng của mình ở một nơi bí mật trong vườn. Hàng ngày, ông tới chỗ chôn vàng, đào kho báu lên và đếm từng đồng để đảm bảo tất cả vẫn còn nguyên ở đó. Ông ta lui tới nhiều đến mức một tên trộm đã quan sát thấy, hắn đoán ra thứ đang được người keo kiệt cất giấu và vào một đêm hắn lặng lẽ đào chỗ kho báu và cuỗm đi mất.


Khi người keo kiệt phát hiện ra bị mất của, ông ta đau buồn và tuyệt vọng đến kiệt quệ. Ông khóc lóc rền rỉ, vò đầu bứt tóc. Một người khách qua đường nghe thấy tiếng khóc bèn hỏi chuyện ông.

"Ôi trời ơi là trời!" người keo kiệt gào khóc thảm thiết, "có kẻ đã trộm đồ của tôi!"

"Là vàng của ông! Dưới cái hố đó à? Sao ông lại để ở đó? Sao không cất trong nhà nơi ông dễ dàng có thể lấy ra khi phải mua sắm?"

"Mua bán cái gì!" người keo kiệt thét lên tức giận. "Sao à, tôi chưa bao giờ động đến vàng. Tôi không thể tưởng tượng được sẽ phải dùng đến bất cứ đồng nào cả."

Người lạ nhặt lên một viên đá lớn và ném nó xuống cái hố. "Nếu đúng như vậy thì," anh nói, "lấp cái hố đó lại. Số của cải ông đã đánh mất cũng chỉ giá trị như hòn đá ấy thôi!"

Bài học: Tiết kiệm, Tiêu xài thông minh và hợp lý là một biểu hiện tốt nếu bạn làm vì mục đích tốt. Mặt khác, của cải không có giá trị bằng mục đích ta tạo ra nó.

Nguồn: moralstories.org
CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét