Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Chuyện có thật về một cô gái

Ngày xưa có bốn cô bé sống trong một ngôi nhà to mà tuềnh toàng ở một miền quê. Các cô bé tuy rất nghèo nhưng lại được hưởng những quãng thời gian hạnh phúc nhất mà người ta từng biết đến, bởi vì ngoài tiền ra họ rất giàu có về mọi thứ. Họ có một người cha tuyệt vời, uyên thâm, ông biết nhiều chuyện để kể. 

Ông dạy cho họ những bài học thông qua những câu chuyện như thế và bằng một cách còn hay hơn cả đóng kịch. Chúng có một người mẹ xinh đẹp, vui vẻ, nhân hậu, người chưa bao giờ thấy mệt mỏi khi giúp chúng làm việc hoặc xem chúng diễn kịch. Và, chúng còn có cả một miền quê xanh ngát, bao la để nô đùa vui chơi. Nơi đây có những khu rừng ngút ngàn, những cánh đồng hoa và một dòng sông. Ở đó cũng có một cái nhà kho rộng lớn.

Một trong ba cô bé này tên là Louisa. Cô bé rất xinh xắn và hết sức khoẻ khoắn. Cô bé có thể chạy băng rừng hàng dặm mà không biết mệt. Dưới mái đầu bé nhỏ của cô là một khối óc rất sáng láng. Nó ham học và suốt ngày lúc nào cũng nảy ra những ý nghĩ thú vị. 

Louisa thích một mình ngồi một xó và viết những ý nghĩ vào cuốn nhật ký, đứa trẻ nào cũng giữ cho mình một cuốn nhật ký như vậy. Cô bé thích tự mình sáng tạo nên những câu chuyện và đôi khi còn làm thơ. 

Thường, cứ sau khi bốn đứa trẻ này học bài rồi giúp mẹ khâu vá, dọn dẹp xong, chúng lại thường xuống cái nhà kho rộng lớn ấy để chơi đùa và, thú vị nhất trong tất cả các trò là diễn kịch. Louisa thích diễn kịch hơn hết thảy các trò.

Chúng biến cái nhà kho thành rạp hát và những người lớn cùng kéo đến xem chúng diễn. Chúng thường trèo lên đụn cỏ khô để trình diễn còn những người lớn thì ngồi trong ghế bành dưới sàn. Thật thú vị. Một trong những vở kịch mà chúng từng biểu diễn là Jack và Dây đậu thần. Chúng dựng một chiếc thang từ dưới đất lên đến gác xép rồi trên cái thang đó chúng lấy dây nho quấn quanh, một mạch từ dưới đất lên đến tận gác xép, trông rất giống dây đậu thần tuyệt vời trong chuyện. Một cô bé ăn mặc giống nhân vật Iack và cô bé đảm nhận vai đó.  Khi câu chuyện đến đoạn tên khổng lồ cố gắng bám đuổi bắt Jack, cô bé đóng vai Jack cắt đứt dây đậu và tên khổng lồ gã nhào từ trên gác xép xuống. Tên khổng lồ được làm bằng những chiếc gối với một cái đầu to tướng, hung tợn và bộ quần áo ngộ nghĩnh.

Một câu chuyện khác chúng diễn là Cô bé lọ lem. Chúng tạo ra cỗ xe bí ngô to lớn, tuyệt diệu bằng chiếc xe cút kít, được trang trí bằng giấy màu vàng, cỗ xe mà nàng Lọ Lem ngồi trên đó để đi dự dạ tiệc khi nàng tiên giúp cô bằng cách phảy tay.

Louisa yêu thích tất cả những vở diễn này, cô tự sáng tạo ra một vài vở và viết lại chúng để lũ trẻ có thể trình diễn.

Tuy nhiên, hơn hết thảy Louisa vô cùng yêu quý mẹ và ngay bây giờ đây, khi cô nhóc bé bỏng ngày nào đã dần thành một cô gái cao lớn, cô cảm thấy rất buồn khi phải chứng kiến cảnh người mẹ yêu mến của mình làm việc hết sức vất vả. Bà đã lam lũ việc nhà đến hết mức có thể nhưng chẳng gì có thể thực sự giúp được bà ngoài tiền bạc. Bà cần tiền để trang trải cho cái ăn, cái mặc cũng như cần một người lớn nào đó, để giúp sức việc nhà. Thế nhưng, chưa bao giờ tiền có đủ để dành cho những việc ấy cả mà mẹ của Louisa trở nên mỗi ngày một yếu hơn, thỉnh thoảng lại ngã bệnh. Tôi không thể tả nổi cho các bạn nhỏ biết Louisa đã đau khổ đến thế nào được.

Cuối cùng, sau khi suy xét, Louisa quyết định chú tâm giúp mẹ, đến bố và các em hơn bất kỳ thứ gì khác trên thế gian này. Thế là, cô bắt đầu làm việc rất chăm chỉ để kiếm tiền. Cô may vá thuê cho mọi người và, khi lớn hơn một chút cô dạy học cho các bé gái, rồi viết chuyện cho các tờ báo. Với mỗi khoản tiền ít ỏi kiếm được, ngoài chi tiêu cho bản thân cô dành cả cho gia đình yêu dấu.  Tuy số tiền ấy rất có ích nhưng  ít đến nỗi Louisa chưa bao giờ cảm thấy mình có đang làm nên việc gì hay không nữa.

Hết năm này qua năm khác, càng nghĩ đến những người thân yêu, cô lại càng làm việc miệt mài hơn. Trong tất cả các công việc của mình, cô thích viết chuyện nhất tuy không kiếm được nhiều tiền nhờ đó và nhiều người nói thẳng với cô rằng chỉ lãng phí thì giờ.

Thế rồi, có một chủ bút, cũng là nữ, yêu cầu Louisa viết một cuốn chuyện cho phái nữ. Louisa trả lời rằng: "Tôi sẽ cố gắng."  Khi nghĩ đến cuốn sách, cô lại nhớ đến những quãng  thời gian vui vẻ, hạnh phúc mà mình đã từng có với các em trong nhà kho rộng lớn chốn quê hương. Và thế là cô viết lên một cuốn chuyện và đưa tất cả những điều đó vào, cô đưa vào đó hình ảnh của người mẹ kính yêu, người cha uyên thâm cùng tất cả các em của mình. Bên cạnh những khoảng thời gian vui vẻ và những vở kịch, cô còn đưa vào đó cả những lúc đau buồn, vất vả. Khi cuốn chuyện hoàn thành, cô đặt cho nó cái tên "Người phụ nữ bé bỏng," rồi gửi cho chủ bút kia.

Thế là, các bạn nhỏ ạ, cuốn chuyện nhỏ ấy đã khiến cho Louisa trở nên nổi tiếng. Cuốn chuyện ấy chứa đựng những điều ngọt ngào, vui vẻ, đau khổ và chân thực, như chính cuộc sống của chúng ta, đến mức ai cũng muốn đọc. Rất nhiều người đã mua và cuốn sách đã bán được rất nhiều tiền.  Sau ngần ấy năm, ước muốn của cô bé Louisa đã trở thành sự thực: cô đã mua được một căn nhà xinh xắn cho gia đình, cô gửi một trong số những đứa em sang Châu Âu, để học, cô tặng cha những cuốn sách, nhưng tuyệt vời hơn cả, cô đã được chứng kiến cảnh người mẹ yêu mến của mình, đã từng rất mêt mỏi và ốm yếu, giờ đã có thể được nghỉ ngơi và hạnh phúc. Không những mẹ cô không bao giờ phải vất vả làm bất cứ công việc gì nữa mà bà đã được hưởng những điều tuyệt vời về cô suốt quãng đời còn lại.

Louisa Alcott, còn gọi tắt là Louisa, sau đó đã viết rất nhiều cuốn sách thú vị khác và trở thành một trong những cây bút nữ nổi tiếng của nước Mỹ. Tuy nhiên, tôi nghĩ điều tuyệt vời nhất về cô như tôi đã kể với các bạn đó là: cô đã hết lòng yêu quý người mẹ của mình và đã dành cả đời mình để làm cho bà vui.



Đăng nhận xét

0 Nhận xét