Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Cậu bé nghèo

Một người cha giàu có cùng con trai đi mua sắm tại một trung tâm thương mai đắt tiền. Trên đường trở ra xe, một cậu bé nghèo tiến lại gần họ. Cậu kêu lên.

“Ông làm ơn giúp con với! Con không có quần áo nào để mặc nữa.”

Người cha giàu có liếc nhìn cậu bé nghèo và động lòng thương. Quần áo cậu rách nát tả tơi.

“Con bao nhiêu tuổi rồi, cậu nhỏ?” ông hỏi cậu bé.

“Mười tuổi, thưa ông,” cậu bé đáp.

Rồi người cha giàu có nói.

“Vậy à, con trai ta cũng 10 tuổi nên ta đoán là quần áo mới của cậy ấy sẽ vừa với con.”

Người cha quay qua cậu con trai sang chảnh.

“Jeff này, con có nghĩ là mình sẽ thật hào phóng khi cho đi một vài bộ đồ mới chúng ta vừa mua không? Ngày mai chúng ta vẫn có thể đi mua lại mà.”

Cậu bé nói nhỏ.

“Được thôi, bố.”

Người cha giàu có mở chiếc túi mua đồ và lấy ra vài bộ quần áo mới đưa cho cậu bé nghèo. Khuôn mặt cậu vui mừng hớn hở.

Sau đó người cha hỏi thăm.

“Ta có thể biết con sống ở đâu không?”

Cậu bé nghèo đáp.

“Cháu sống ở chân cầu, ngay dưới khu phố này ạ.”

Cậu bé bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc và dõi theo hai cha con khi họ bước vào trong xe và đi khuất.

Ba tháng sau, người cha giàu có lái xe xuống con phố này, tìm kiếm cậu bé nghèo sống dưới chân cầu. Khi tìm thấy cậu, ông dẫn cậu tới chỗ chiếc xe và mang ra những chiếc hộp đựng quần áo, giày, cặp sách và đồ chơi. Ông nói.

“Đây là những đồ dùng của con trai ta nhưng giờ ta sẽ tặng cho con tất cả.”

Cậu bé nghèo lấy làm ngạc nhiên và không kìm được nước mắt. Cậu nói.

“Nhưng còn con trai ông thì sao ạ? Cậu ấy không còn cần đến chúng nữa ạ?”

Người cha giàu có nói.

“Không, vì giờ cậu ấy đang ở trên thiên đường rồi. Cậu con trái yêu quý của ta đã mất vài tuần trước vì ung thư giai đoạn cuối. Cậu bé đã sống cùng căn bệnh này suốt ba năm và bởi tất cả gia đình chúng ta đều biết cậu ấy sẽ không thể qua khỏi nên thật không dễ chịu gì khi phải chứng kiến cậu ấy trải qua những ngày cuối đời. Con biết không trong phút lâm chung, Jeff nói với ta ‘cha ơi đằng nào con cũng ra đi, cha có thể tặng lại tất cả đồ dùng này của con cho cậu bé nghèo chúng ta đã gặp ngoài trung tâm thương mại không? Cậu bé không có gì, mặc rách rưới và ngủ dưới chân cầu ấy.”

Người cha ngừng một lát rồi ông đi đến kết luận với đôi mắt ngấn lệ.

“Có thể con nghèo, nhưng con không hề biết rằng mình may mắn thế nào khi được sống, thứ không thể mua bằng tiền. Ta sẽ mua hàng trăm mạng sống cho con trai ta nếu có thể, nhưng không. Có lẽ con ghen tị với con trai ta vì có lối sống xa hoa, nhưng ta chắc chắn rằng con chưa từng biết về những cuộc chiến đấu giành sự sống và những thách thức về sức khỏe mà cậu ta đã phải trải qua đâu. Cuộc sống là vậy đấy. Chúng ta thường so sánh cuộc sống của mình với cuộc sống của người khác mà quên mất rằng cuộc sống vốn dĩ không hoàn hảo, lý do vì sao ai cũng phải trải qua những thời khắc gian khó. Vì thế, thay vì ghen tị với người khác, chúng ta nên chăm chút cho bản thân và tự tạo dựng lối đi riêng, chỉ cần còn sống là còn hy vọng. Và luôn luôn nhớ đến câu chuyện về cậu bé nghèo không có quần áo để mặc, nhưng được một cậu bé giàu sang không được sống tiếp tặng quần áo cho.




CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

1 Nhận xét
* Đừng gửi tin rác ở đây. Mọi bình luận đều được Quản trị viên kiểm duyệt.