Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Bài học của thầy

Một ông thầy già gặp một chàng thanh niên. Cậu hỏi: "Thầy có nhận ra em không ạ?"Thầy giáo già nói không. Sau đó, chàng trai kể cho ông nghe mình là học sinh cũ của ông. 


Thầy giáo già hỏi: "Em làm gì thế? Đang làm việc gì thế?"

Chàng trai đáp:

"Dạ, em là giáo viên ạ."

"À, tốt quá, giống thầy sao?" Thầy giáo già hỏi.

"Dạ, vâng ạ. Thực ra, em trở thành thầy giáo là do thầy đã truyền cảm hứng cho em trở nên giống thầy đấy ạ."

Thầy giáo già, tò mò, hỏi cậu học trò khi nào thì cậu quyết định trở thành một thầy giáo. Cậu học sinh kể cho thầy nghe câu chuyện như sau:

"Một hôm, một người bạn của em, cũng là học sinh, đến lớp đeo một chiếc đồng hồ rất đẹp và em quyết có được nó. Em đã lấy cắp. Em thó nó từ túi của cậu ấy. Ngay sau đấy, cậu bạn em nhận ra bị mất đồng hồ và ngay lập tức thưa chuyện với giáo viên của chúng em, chính là thầy. Rồi sau đó, thầy nhắc với cả lớp, 'Cậu bạn này bị mất đồng hồ trong giờ học hôm nay. Ai đã lấy của bạn, làm ơn trả lại đi nhé.' Em đã không trả lại vì không muốn vậy. Thầy khép cửa lại và bảo tất cả chúng em đứng dậy xếp thành vòng tròn. Thầy lục từng túi quần mỗi đứa cho đến khi tìm được chiếc đồng hồ. Tuy nhiên, thầy bảo chúng em nhắm mắt lại, vì thầy chỉ tìm kiếm đồng hồ của cậu ấy nếu tất cả chúng em không còn ai mở mắt. Chúng em đã làm theo yêu cầu. Thầy kiểm tra hết túi này tới túi nọ và rồi khi thọc tay vào túi của em, thầy đã tìm thấy chiếc đồng hồ và giữ lấy nó. Thầy tiếp tục kiểm tra túi quần mọi đứa và khi tìm xong, thầy bảo chúng em 'mở mắt ra. Chúng ta đã tìm được đồng hồ rồi.' Thầy đã không tiết lộ em và không bao giờ nhắc đến tình tiết này. Thầy cũng chưa bao giờ nói ra người đã lấy cắp chiếc đồng hồ. Ngày hôm đó thầy đã cứu vãn phẩm giá của em mãi mãi. Đó là ngày đáng tủi hổ nhất cuộc đời em. Nhưng cũng chính ngày ấy, em đã quyết tâm sẽ không trở thành một tên trộm, một người xấu nữa. Thầy không nhắc lại bất kỳ điều gì và cũng không quở trách em hay lôi em ra một chỗ để giảng đạo cho em. Em đã nhận được thông điệp của thầy rất rõ ràng. Nhờ thầy, em đã hiểu một nhà giáo chân chính cần phải làm gì. Thầy còn nhớ tình tiết đó không, thầy?

Người thầy già đáp, 'Có, ta nhớ tình huống chôm chỉa đồng hồ đó, nó khiến ta phải lục tìm túi quần của tất cả mấy đứa. Ta không còn nhớ em bởi trong khi tìm ta cũng nhắm mắt.'

Đây là bản chất của việc dạy học: "Nếu khiển trách khiến em bị bẽ mặt thì em không biết cách dạy học đâu đấy...!!"

CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét