Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Cơn thèm hút ống điếu

Ngày xưa, có một ông nông dân sống trong một ngôi làng nọ. Tên ông là Ramu. Ông sống độc thân và không có gia đình. Ông rất thích hút ống điều. Nói đúng hơn, ông nghiện nó.

Một đêm nọ, cơn thèm hút ống điếu của Ramu trở nên mãnh liệt đến độ ông không tài nào ngủ được. Ông cố hết sức nhưng cơn thèm khiến ông thao thức. Vì thế, ông dậy và nhét thuốc là vào nõ điếu (theo cách gọi của người Việt là nơi tra thuốc vào, lắp ở đầu điếu). Sau đó, ông đi tìm một viên than hồng đặt vào nõ nhưng trong bếp chẳng hề có chút nào. Không còn cách nào khác, ông sang nhà hàng xóm. Bấy giờ là nửa đêm và hầu hết mọi người đã say giấc. Ông gõ cửa nhà hàng xóm. Người hàng xóm lấy làm ngạc nhiên khi nhìn thấy ông Ramu ngoài cửa lúc đêm hôm khuya khoắt đến vậy. Ông hỏi, "Có chuyện gì vậy? Việc khẩn à?"


Ông Ramu không thể nói rành mạch mà nhát ngừng, "Cơ..cơn.. thè..thèm thuốc khiến tôi mò tới đây."

Ông nói tiếp, "Trong bếp nhà tôi chẳng có chút lửa nào, vậy nên tôi phải tới tìm ông. Làm ơn cho tôi xin ít than hồng để tôi có thể cho vào nõ điếu."

Bấy giờ ông hàng xóm mới phá lên cuời và bảo, "Ông có đèn dầu và nhờ lửa của nó ông có thể dể dàng đốt than mà. Vậy mà chưa gì ông đã phải lặn lội đến đây."

Ông Ramu nhận ra sự sai lầm và cảm thấy vì ngượng ngùng sự lẩm cẩm của mình.

Người hàng xóm nói thêm, "Đó là đặc tính tự nhiên của con người thôi mà. Dù đã có trong tay nhưng lại hay đi tìm khắp nơi. Đó là một trong những sự lẩm cẩm lớn nhất cố hữu trong họ."

Đăng nhận xét

0 Nhận xét