Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Ra khơi

"Ta muốn trở thành một thủy thủ," George Washington nói. "Để mà, ta có thể đến với nhiều vùng đất xa lạ và được chứng kiến biết bao điều thú vị. Thế rồi, dần dần, ta sẽ trở thành một vị thuyền trưởng."

Khi đó ông mới chỉ mười bốn tuổi.


Các anh của ông hoàn toàn bằng lòng khi ông muốn ra khơi. Họ bảo rằng một cậu bé lanh lợi như George sẽ chẳng mấy chốc không còn là một thuỷ thủ bình thường nữa. Cậu sẽ nhanh chóng trở thành một thuyền trưởng và có lẽ còn là một sĩ quan hải quân cao cấp vĩ đại nữa.

Và thế là việc này cuối cùng cũng đã được giải quyết. Các anh của George quen biết chủ một con thuyền buôn, ông này đang chuẩn bị giong thuyền tới nước Anh. Ông ta đồng đi mang cậu bé này đi cùng và dạy cậu cách trở thành một thuỷ thủ giỏi.

Mẹ của George rất buồn khi cậu ra đi vì bác cậu đã viết cho bà một lá thư nói rằng:

"Đừng để nó ra khơi. Nếu bắt đầu là một thuỷ thủ bình thường, thì nó sẽ chẳng bao giờ khác được cả."

Tuy nhiên, George vẫn quyết chí ra đi. Cậu bướng bỉnh và quyết tâm. Cậu sẽ không nghe bất cứ ai đang ra sức cố thuyết phục cậu ở lại. Cuối cùng, cái ngày con thuyền kia ra khơi đã đến và nó đang đợi cậu trên sông. Một con thuyền đang neo ở cầu tàu và sẵn sàng đón cậu lên. Cậu mang theo mình một chiếc rương nhỏ đựng quần áo tư trang. Trong lòng George hết sức sung sướng vì ý nghĩ được chu du.

"Tạm biệt mẹ," cậu nói.

Cậu đứng trên ngưỡng cửa thuyền và nhìn lại mái nhà thân yêu. Cậu ngắm nhìn những khuôn mặt hiền từ của những người mà cậu vô cùng yêu quý và bắt đầu cảm thấy rất buồn.

"Tạm biệt, con trai yêu quý!"

George nhìn thấy những giọt nước mắt của mẹ. Cậu thấy chúng đang lăn dài trên đôi gò má của bà. Cậu hiểu rằng bà không muốn để cậu ra đi và cậu không thể cầm lòng được khi chứng kiến nỗi đau khổ của bà.

Cậu vẫn đứng đó một lát, mải mê nghĩ. Rồi, cậu quay ngay lại và nói, "Mẹ ơi, con đổi ý rồi. Con sẽ ở nhà và làm những gì mẹ muốn." Sau đó cậu gọi cậu bé đang đứng đợi ở trong khung cửa rồi nói, "Tom, hãy chạy xuống bờ và bảo họ đừng đặt chiếc rương lên thuyền. Nhờ cậu chuyển lời đến thuyền trưởng là đừng đợi mình vì mình đã đổi ý rồi. Mình sẽ không ra khơi nữa."

Ai chưa từng nghe nhắc đến George Washington? Người ta nói rằng ông "là nhân vật số một trong chiến tranh, nhân vật số một trong hoà bình và nhân vật số một trong trái tim của những người dân thôn quê." Ông là tổng thống đầu tiên và nổi tiếng nhất của nước Mỹ, được gọi là Người cha của Dân tộc.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét