Xưa kia có một vị hoàng đến tên là Akbar. Hoàng đế rất tức giận vị quốc sư Birbal mà ông hằng tin dụng. Ông cho trục xuất Birbal khỏi vương quốc. Tuân lệnh của Hoàng đế, Birbal rời vương quốc và bắt đầu cuộc sống trong trang trại của một nông dân trong một ngôi làng xa xôi hẻo lánh dưới một thân phận hoàn toàn khác.
Nhiều tháng trôi qua, Akbar bắt đầu thấy nhớ Birbal. Ông đang phải vật lộn giải quyết những vấn đề quốc sự mà không có lời quân sư của Birbal. Ông hối hận vì trong cơn nóng giận đã trục xuất Birbal khỏi vương quốc. Do vậy, ông phái lính đi tìm Birbal nhưng họ không tài nào tìm thấy. Không ai biết Birbal ở đâu. Cuối cùng, Akbar cũng nghĩ ra một kế. Ông truyền chỉ dụ tới tất cả các trưởng làng phải dâng chiếc bình chứa đầy trí khôn cho Hoàng Đế. Nếu chiếc bình chứa đầy trí khôn không thể cung tiến thì hãy chứa đầy nó bằng kim cương và châu báu.
Thánh dụ này cũng đến tai Birbal, đang sống tại một trong những ngôi làng đó. Dân làng tập trung lại. Mọi người bắt đầu cùng bàn bạc phải làm gì bây giờ? Trí khôn không phải là một thứ có thể đựng đầy trong một chiếc bình. Chúng ta sẽ xoay sở thế nào để có đủ kim cương và châu báu lấp đầy chiếc bình dâng lên Hoàng Đế đây? Birbal cũng đang ngồi họp với các dân làng nói: "Đưa chiếc bình cho tôi, tôi sẽ đựng đầy trí khôn vào đó trong vòng một tháng." Ai cũng tin tưởng Birbal và đồng ý cho ông cơ hội. Họ vẫn chưa biết được thân phận thật của ông.
Birbal cầm chiếc bình theo về trang trại. Ông đã trồng rất nhiều dưa hấu ở đó. Ông chọn một trái nhỏ mà không cắt đứt nó khỏi cây rồi đặt nó vào trong chiếc bình. Từ đó ông bắt đầu chăm sóc quả dưa bằng cách thường xuyên tưới nước và bón phân cho cây. Ít ngày sau, quả dưa lớn lên trong chiếc bình, nhiều đến mức không thể dỡ ra.
Chẳng mấy chốc, quả dưa bên trong to bằng chiếc bình. Sau đó, Birbal cắt quả dưa khỏi thân cây và tách thân cây ra khỏi chiếc bình. Sau đó, ông gửi quả dưa tới cho Hoàng đến Akbar cùng với một thông điệp rằng "Xin hãy dỡ quả dưa ra mà không cần cắt nó và không cần đập vỡ chiếc bình."
Akbar nhìn trái dưa hấu trong chiếc bình và nhận ra rằng đó chỉ có thể là Tác phẩm của Birbal. Đích thân Akbar đã đến ngôi làng đó, vời Birbal về cung.
Bài học: Đừng quyết định vội vã. Hãy suy nghĩ kỹ để tìm ra cách giải quyết những tình huống kỳ lạ nhất.
Nguồn: moralstories.org
Đăng nhận xét
0 Nhận xét