Có một cô gái mù. Cô ghét chính bản thân mình chỉ vì mình bị mù. Cô ghét tất cả mọi người, trừ người bạn trai yêu quý. Anh lúc nào cũng ở bên cô. Cô nói nếu cô có thể nhìn thấy thế giới này, cô sẽ lấy anh.
Một ngày nọ, có một người hiến tặng cô đôi mắt. Thế là sau đó cô nhìn thấy được mọi thứ, trong đó có cả bạn trai của cô. Anh bạn trai hỏi cô, "giờ em nhìn thấy rồi, em sẽ lấy anh chứ?"
Cô gái ngạc nhiên khi nhận ta rằng bạn trai mình cũng bị mù và từ chối lấy anh. Bạn trai cô bỏ đi trong nước mắt rồi sau đó anh viết lại cho cô một lá thư nói thế này:
"Hãy chăm sóc đôi mắt của anh nhé, em yêu."
Câu chuyện cho thấy tâm tính của con người thay đổi khi tâm trạng thay đổi. Chỉ rất ít người nhớ được cuộc sống trước kia thế nào và ai là người luôn có mặt ở bên cạnh mình cả trong những tình huống đau khổ nhất.
Như một món quà
Hôm nay, trước khi nghĩ sẽ thốt ra một lời tàn nhẫn - hãy nghĩ đến ai đó không thể nói được.
Trước khi phàn nàn về hương vị đồ ăn của mình - hãy nghĩ đến ai đó không có gì để ăn.
Trước khi phàn nàn về chồng hoặc vợ - hãy nghĩ đến ai đó xin Chúa ban cho một người làm bầu bạn.
Hôm nay, trước khi kêu ca về cuộc sống - hãy nghĩ đến ai đó lên thiên đường quá sớm.
Trước khi phàn nàn về con cái - hãy nghĩ đến ai đó ao ước có con nhưng không có kết quả.
Trước khi phàn nàn về nhà bẩn hoặc ai đó không chịu lau dọn, quét nhà - hãy nghĩ đến ai đó đang sống ngoài đường.
Trước khi than van về việc phải lái xe đi xa - hãy nghĩ đến ai đó phải cuốc bộ cũng ngần ấy quãng đường.
Còn khi mệt mỏi, than van công việc - hãy nghĩ đến những người thất nghiệp, những người tàn tật và những người ước muốn có việc làm.
Nhưng trước khi chỉ tay lên án hoặc kết tội người khác - hãy nhớ rằng không ai trong chúng ta là không từng mắc lỗi và không phải lúc nào chúng ta cũng trả lời đúng.
Và khi có những ý nghĩ phiền muộn dường như làm bạn gục ngã - hãy nở một nụ cười và cảm ơn Chúa vì bạn đã sống và vẫn còn tồn tại.
Cuộc sống như một món quà - Hãy đón nhận nó, tận hưởng nó, chào đón nó và hiện thực nó.
Đăng nhận xét
0 Nhận xét