Ngày xưa, ở một vương quốc nọ có một vua chỉ có một chân và một mắt nhưng ông rất thông thái và nhân hậu. Mọi người trong vương quốc sống vui vẻ và mạnh khỏe nhờ vị vua của họ. Một ngày nọ, nhà vua trong khi đang đi dạo trong hành lang của cung điện thì ông trông thấy những bức chân dung của các ông bà tổ tiên mình. Ông nghĩ rằng một ngày nào đó rồi lũ trẻ cũng sẽ bước đi trong hành lang này và nhớ đến tất cả tổ tiên chúng thông qua những bức tranh này.
Tuy nhiên, chính nhà vua đã chưa cho vẽ tranh mình. Vì thể trạng tàn tật của mình mà ông không chắc rằng bức chân dung của mình sẽ thành ra thế nào. Vì thế, ông đã mời nhiều họa sĩ từ vương quốc của mình và những nơi khác tới cung điện. Sau đó nhà vua hạ lệnh rằng ông muốn vẽ một bức chân dung đẹp đẽ của chính ông để treo tại cung điện. Bất cứ họa sĩ nào có thể hoàn thành được nhiệm vụ này sẽ được nhận thưởng căn cứ trên việc bức họa trông ra sao.
Hầu hết các họa sĩ bắt đầu nghĩ rằng nhà vua chỉ có một mắt và một chân. Làm cách nào để bức họa của ông trở nên đẹp đẽ? Đó là điều không thể và nếu bức tranh không trở nên đẹp đẽ thì khi đó nhà vua sẽ tức giận và trừng phạt họ. Vì thế, tất cả họ, lần lượt cáo lỗi và lịch sự từ chối vẽ bức họa nhà vua.
Nhưng, đột nhiên, một họa sĩ giơ tay và nói rằng mình sẽ vẽ một bức chân dung nhà vua rất đẹp và chắc sắn ngài sẽ thích nó. Nhà vua lấy làm sung sướng khi nghe điều đó còn các họa sĩ khác trở nên tò mò. Nhà vua cho phép và người họa sĩ này bắt đầu vẽ bức chân dung. Sau đó ông tô màu cho bức tranh. Sau một hồi lâu, cuối cùng ông nói rằng bức họa đã hoàn thiện!
Tất cả các triệu thần, các họa sĩ khác tò mò và hồi hộp lo lắng. Làm sao họa sĩ kia có thể vẽ bức chân dung nhà vua đẹp đẽ trong khi cơ thể nhà vua tàn tật? Nếu nhà vua không thích bức tranh và nổi giận thì sẽ ra sao? Tuy nhiên , khi người họa sĩ trình diện bức chân dung, ai nấy trong cung, trong đó có nhà vua, đều cảm thấy sửng sốt.
Người họa sĩ vẽ một bức chân dung nhà vua đang ngồi trên lưng ngựa, một chân ở một bên, đang gương cung ngắm bắn bằng một mắt. Nhà vua rất vui khi thấy người họa sĩ đã tạo nên một bức chân dung đẹp đẽ bằng cách giấu đi những khiếm khuyết của ông một cách thông minh. Nhà vua tặng cho ông một phần thưởng rất lớn.
Lời dạy: Chúng ta thường nghĩ tiêu cực về những người khác và bỏ qua những khiếm khuyết của họ. Chúng ta nên tập trung vào những điều tốt đẹp thay vì cố gắng che giấu những điểm yếu. Nếu chúng ta nghĩ và đối mặt tích cực thậm chí trong một tình huống tiêu cực thì chúng ta sẽ có thể giải quyết khó khăn của chúng ta một cách có hiệu quả hơn.
Nguồn: moralstories.org
Đăng nhận xét
0 Nhận xét