Một sáng mùa đông lạnh giá có một bác nông đi coi ruộng của mình. Dưới đất có một con rắn lạnh cứng vì cóng. Dù biết con rắn ấy nguy hiểm đến mức nào nhưng bác nông dân vẫn nhặt con rắn ấy lên và ấp nó vào ngực để sưởi ấm cho nó sống lại.
Chẳng mấy chốc con rắn khỏe lại và khi có đủ sức nó quay ra cắn người đàn ông đã vô cùng ân cần với nó. Cú cắn trí mạng và bác nông dân cảm thấy mình không thể qua khỏi được. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, bác nói với những người đang đứng xung quanh: "Đừng thương kẻ vô lại mà mang nghiệp như tôi."
Bài học: Có những người không bao giờ thay đổi bản tính, dù cho ta có đối xử với họ tốt cỡ nào. Hãy luôn cảnh giác và giữ khoảng cách với những con người chỉ luôn nghĩ đến cái lợi cho riêng mình như vậy.
Đăng nhận xét
0 Nhận xét