Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Tể tướng Birbal và một trăm đồng vàng

Sự thông thái của tể tướng Birbal là vô đối dưới thời trị vì của Hoàng đế Akbar. Tuy nhiên, người anh rể của hoàng đế vô cùng ganh tỵ với ông. Ông ta thỉnh với Hoàng đế phế truất Birbal và bổ nhiệm mình vào vị trí đó. Ông ta lớn tiếng quả quyết rằng mình sẽ chứng tỏ cho thấy hữu dụng và tài cán hơn Birbal. Trước khi hoàng đế Akbar kịp đưa ra quyết định về vấn đề này, tin tức đã đến tai Birbal.


Birbal từ chức và rời đi. Anh rể của Akbar được phong làm tể tướng thay vào vị trí của Birbal. Hoàng đế Akbar quyết định thử tài vị tể tướng mới này. Ông trao cho anh rể ba trăm đồng vàng rồi bảo, “Hãy tiêu số tiền vàng này theo cách nào đó để ta được nhận lại một trăm đồng vàng ở đây, trên trần gian này, được nhận lại một trăm đồng khi về thế giới bên kia và còn một trăm đồng nữa chẳng được nhận lại gì trên thế gian này mà cũng như ở thế giới bên kia.”

Viên tể tướng mới nhận thấy tình thế đang trong trạng thái hoàn toàn mơ hồ và rối rắm. Ông ta dành nhiều đêm suy nghĩ xem làm cách nào để tự kéo mình ra khỏi mớ hỗn độn này. Suy nghĩ lòng vòng càng khiến ông rối trí. Cuối cùng, theo lời khuyên của vợ, ông tìm đến nhờ Birbals giúp đỡ. Birbal bảo, “Chỉ cần đưa tôi chỗ tiền vàng đó. Còn lại để tôi lo.”

Birbal cầm theo túi tiền vàng bước xuống các con phố trong kinh thành. Ông nhận thấy có một lái buôn giàu có đang tổ chức lễ cưới cho con trai. Birbal tặng một trăm đồng vàng cho ông ta rồi quỳ gối nhã nhặn nói, “Hoàng đế Akbar gửi lời chúc phúc tốt đẹp cho đám cưới của con trai ngài. Xin hãy nhận lấy mòn quà người đã gửi.” Người lái buôn cảm thấy vinh hạnh vì nhà vua đã sai một sứ giả đặc biệt tới cùng với một món quà quý giá như vậy. Ông kính trọng Birbal và trao cho ông rất nhiều quà đắt tiền cùng một túi tiền vàng làm quà đáp lễ cho nhà vua.

Tiếp đấy, Birbal đi tới khu vực nơi người nghèo sinh sống trong kinh thành. Tại đó, ông đã đổi một trăm đồng vàng lấy quần áo và thức ăn rồi phân phát chúng nhân danh Hoàng đế.

Khi trở lại kinh đô ông tổ chức một buổi nhạc hội và khiêu vũ. Ông tiêu mất một trăm đồng vàng cho cuộc vui này.

Ngày hôm sau, Birbal vào cung của vua Akbar và thông báo rằng ông làm xong tất cả những gì nhà vua đã yêu cầu anh rể mình làm. Hoàng đế muốn biết ông đã làm như thế nào. Birbal đã thuật lại tuần tự tất cả các sự kiện và nói, “Một trăm đồng thần đã mừng đám cười con trai người lái buôn – người đã được nhận lại khi đang còn trên trần gian này. Một trăm đồng thần dành để mua thức ăn và quần áo cho nguời nghèo – người sẽ được nhận lại dưới dạng phước lành khi về thế giới bên kia. Một trăm đồng thần dành để tổ chức buổi vũ hội – người sẽ chẳng bao giờ được nhận lại gì khi ở thế giới này cũng như ở thế giới kia ạ.” Người anh rể của vua Akbar nhận ra sai lầm của mình và thoái vị. Birbal được hồi chức.
Bài học: Tiền bạc bạn chi tiêu cho bạn bè được đổi lại hoặc đền đáp bằng hình thức này hay hình thức khác. Tiền bạc bạn chi dành làm từ thiện sẽ biến thành phước lành từ Chúa, thứ sẽ là tài sản vĩnh viễn của bạn. Tiền bạc vung vào những thú vui chỉ phung phí mà thôi. Vì vậy, khi tiêu tiền, bạn hãy cân nhắc một chút, cho dù số tiền không nhiều.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét