Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Cuộc diễu mã lúc nửa đêm

Cuộc diễu mã lúc nửa đêm của Paul Revere đã diễn ra cách đây rất lâu rồi, khi mà nước Mỹ vẫn còn bị vua Anh Quốc trị vì.

Có hàng nghìn quân Anh ở Boston. Vua Anh phái họ đến đó để bắt người dân phải tuân theo những đạo luật bất công của ông ta. Những toán lính này canh gác các con phố trong thành phố này, họ để mọi người ngoại bất nhập nội bất xuất.

Người dân ở đây không thích điều này. Họ nói, "Chúng tôi có quyền được tự do nhưng nhà vua lại đối xử với chúng tôi như những nô lệ. Ngài bắt chúng tôi nộp thuế đổi lại chẳng cho chúng tôi gì cả. Ngài đưa lính tới chỗ chúng tôi và tước mất tự do của chúng tôi."

Cả đất nước trở nên căm phẫn. Những chàng trai gan dạ rời bỏ nhà cửa, thắng tiến tới Boston.

Họ nói, "Chúng tôi không muốn chống lại nhà vua nhưng, chúng tôi muốn tự do vì thế ngài không được phái quân tới đàn áp chúng tôi nữa. Nếu người dân Boston bắt buộc phải chiến đấu để giành lại tự do, chúng tôi sẽ giúp họ."

Những người này không sợ quân lính của vua. Một vài trong số họ đóng quân tại Charlestown, một ngôi làng nhỏ gần thành phố Boston. Từ trên những quả đồi ở Charlestown, họ có thể theo dõi hành động của quân triều đình.

Họ muốn sẵn sàng bảo vệ mình nếu toán quân triều đình cố gắng ám hại họ. Vì lý do này họ đã mua một ít thuốc súng và cất giấu ở Concord, cách đó gần hai mươi dặm.

Khi quân triều đình hay tin về chỗ thuốc súng này, họ quyết định ra khỏi thành phố để tự mình đi tìm nó.

Trong số những lính canh ở Charlestown có một chàng trai trẻ gan dạ tên là Paul Revere. Anh sẵn sàng phụng vụ tổ quốc với bất cứ giá nào.

Một hôm có một người bạn của anh sống ở Boston tới thăm. Người bạn này đến rất cẩn mật và bí mật để thoát khỏi cặp mắt của lính triều đình.

"Mình có chuyện này muốn cho cậu hay," anh nói. "Một vài lính triều dình sẽ tới Concord để tìm lấy chỗ thuốc súng giấu ở đó. Chúng sẽ sẵn sàng lên đường vào đúng đêm nay."

"Vậy à!" Paul Revere nói. "Chúng sẽ không lấy được thuốc súng nếu mình có thể giúp. Mình sẽ khuấy động tinh thần đứng lên của tất cả nông dân ở đây và ở Concord. Đám quân đó sẽ không có cơ hội lấy được nó đâu. Tuy nhiên cậu phải giúp mình đấy."

"Mình sẽ làm tất cả có thể," bạn anh nói.

"Được, vậy thì," Paul Revere nói, "cậu phải trở lại Boston và theo dõi. Hãy theo dõi và ngay sau khi bọn lính lên đường, cậu hãy treo một chiếc đèn lòng lên ngọn tháp của nhà thờ cổ Phương Bắc. Nếu chúng chuẩn bị băng qua sông, hãy treo hai chiếc. Mình sẽ sẵn sàng có mặt ở đấy. Ngay sau khi trông thấy ánh đèn mình sẽ lên ngựa sang bên kia để báo động."

Và thế là mọi việc đã được lên kế hoạch.

Khi đêm xuống, Paul Revere có mặt ở bờ sông bên này cùng con ngựa của mình. Anh hướng mắt lên phía Boston. Mặc dù biết vị trí nhà thờ cổ Phương Bắc ở đâu nhưng anh không tài nào nhận ra trong bóng tối.

Hết giờ khắc nọ đến giờ khắc kia trôi qua anh vẫn đứng đó canh chừng. Thành phố dường như rất tĩnh mịch nhưng thi thoảng vẫn nghe tiếng trống khuơ hoặc tiếng quát tháo của vài quân lính.

Trăng lên, và nhờ ánh sáng của nó anh có thể nhận ra lờ mờ hình dáng của tháp nhà thờ, phía xa xa. Anh nghe tiếng đồng hồ điểm mười giờ. Anh tiếp tục đợi và canh chừng.

Đồng hồ điểm mười một giờ. Anh bắt đầu cảm thấy mệt. Có lẽ đám quân đã từ bỏ kế hoạch.

Anh hết đi lên rồi lại đi xuống bờ sông, dắt theo con ngựa phía sau nhưng mắt thì vẫn không rời khỏi một điểm đen mờ mà anh cho rằng đó là nhà thờ cổ Phương Bắc.

Đột nhiệt một ánh sáng loé lên từ tháp nhà thờ. "A, là nó kia rồi!" anh reo lên. Bọn lính đã bắt đầu lên đường.

Anh nói chuyện với con ngựa và đặt chân lên bàn đạp. Anh chuẩn bị lên lưng ngựa.

Một ánh đèn nữa loá lên rõ và sáng hơn bên cạnh chiếc đèn đầu tiên. Đám lính sẽ băng qua sông.

Paul Revere quàng chân qua yên ngựa. Giống như một cánh chim sổ lồng, anh phóng mình về phía trước và lao vút đi.

Anh và ngựa băng qua những con phố, ngõ xóm trong ngôi làng. "Dậy đi, Dậy đi!" Paul Revere hô vang. "Quân lính sắp đến rồi! Dậy đi! Dậy đi! bà con ta tự giải phóng cho ta nào!"

Tiếng hô vang đánh thức các nông dân, họ choàng tỉnh và ló đầu ra. Dù không nhìn thấy hình bóng con ngựa đang lao vun vút nhưng họ nghe thấy tiếng móng của nó vang xa trên đường và rồi họ hiểu lời thúc giục, "Dậy đi! Dậy đi! bà con ta tự giải phóng cho ta nào!"

"Đó là lời cảnh báo! Bọn lính Anh đang tới," họ tự nói với nhau. Thế rồi, họ người dùng súng, người xẻng, bất cứ thứ gì có thể tìm thấy vội vã lao xuống đường.

Thế là, suốt cả đêm, Paul Revere phi ngựa tới Concord. Tới bất kỳ nông trang nào và ngõ xóm nào anh đều hô vang lời thúc giục ấy.

Lời cảnh báo nhanh chóng lan xa. Súng đã nổ. Chuông đã reo. Người dân ở quanh đó suốt hàng dặm tinh thần đều sôi sục như ngọn lửa đang bừng bừng cháy.

Đám lính triều đình hết sức ngạc nhiên khi thấy dọc đường người dân không ngủ. Bọn chúng rất tức giận vì những kế hoạch của chúng đã bị bại lộ.

Khi đến Concord, chúng đốt toà án ở đây. Tại Lexington, cách Concord không xa, diễn ra một trận đấu ác liệt khiến cho một vài người đã tử trận. Cuộc chiến đấu này, trong lịch sử, được gọi là Chận triến Lexington. Nó mở màn cho cuộc chiến tranh có tên Cuộc Chiến Tranh Cách Mạng. Tuy nhiên, đám lính triều đình kia đã không tìm được chỗ thuốc súng đó và đành lòng lui quân trở về tay không. Suốt dọc đường những người nông dân đang chờ chúng. Tình cảnh lúc này diễn ra như thể mọi con mắt của người dân đều dồn về phía chúng. Và, chừng nào chúng chưa có mặt ở Boston thì chúng còn chưa được yên thân.


Đăng nhận xét

0 Nhận xét