Nhập nội dung vào đây để tìm kiếm!

Tình yêu dành cho gia đình của cậu bé

Tôi đang đi lòng vòng trong một Cửa Hàng Tạp Hóa Lớn để mua sắm thì trông thấy một Nhân Viên Thu Ngân đang nói với một cậu bé chừng 5 đến 6 tuổi. Người Thu Nhân bảo cậu: "Tôi rất tiếc, nhưng cháu không có đủ tiền để mua con búp bê này." Cậu bé quay sang hỏi tôi, "Bác ơi, bác có chắc là cháu không có đủ tiền không ạ?"


Tôi đếm số tiền của cậu vé rồi đáp lại, "Con trai à, cháu biết là mình không đủ tiền để mua con búp bê đó mà." Cậu bé vẫn ôm chặt con búp bê trong tay. Cuối cùng, tôi bước đến bên cạnh cậu bé rồi hỏi tại sao cậu bé lại muốn mua con búp bê đó. "Nó là con búp bê mà em gái cháu thích nhất và rất muốn có ạ. Cháu muốn Tặng nó cho em ấy vào Sinh Nhật em ấy. Cháu phải đưa con búp bê này cho mẹ để mẹ có thể chuyển lại cho em ấy khi mẹ lên đó ạ." Đôi mắt cậu buồn bã khi nói ra những điều này.

"Em gái cháu về với Chúa rồi. Bố bảo chẳng bao lâu nữa Mẹ cũng sẽ tới gặp Chúa thôi, vậy nên cháu nghĩ rằng mẹ có thể mang theo con búp bê này để đưa cho em cháu." Tim tôi gần như nghẹn lại. Cậu bé ngước lên tôi và nói, "Cháu đã bảo bố nói mẹ đừng đi vội. Cháu muốn mẹ đợi cho đến khi cháu đi mua búp bê về." Rồi, cậu bé cho tôi xem một tấm hình rất đẹp của cậu, trên đó cậu đang cười tươi. Cậu bé lại nói tiếp, "Cháu muốn mẹ mang theo cả ánh cháu chụp cùng em ấy để em ấy sẽ không bao giờ quên cháu. Cháu yêu mẹ và mong muốn mẹ đừng rời bỏ cháu nhưng bố bảo mẹ phái đến bên em gái cháu."

Cậu bé ngắm lại con búp bê với đôi mắt đượm buồn, rất lặng lẽ. Tôi vội rút ví ra rồi nói với cậu bé. "Ta nghĩ là chúng ta nên kiểm tra lại, biết đâu cháu đủ tiền mua con búp bê đó thì sao?" Cậu bé nói, "Được ạ, cháu mong là có đủ tiền." Tôi đã đặt thêm chút ít vào chỗ tiền của cậu bé mà không để cậu phát hiện rồi chúng tôi bắt đầu đếm. Đã đủ số tiền mua búp bê, thậm chí còn dư vài đồng.

Cậu bé nói, "Ơn Chúa vì đã ban cho con đủ tiền!" Sau đó, cậu bé nhìn tôi và nói thêm, "Đêm qua, trước khi ngủ, cháu đã cầu Chúa hứa ban cho cháu đủ tiền để mua con búp bê này, để mẹ có thể mang nó tới tặng cho em gái cháu. Ngài đã linh nghiệm! Cháu cũng muốn có đủ tiền để mua một bông hồng trắng cho mẹ nhưng lại không dám xin vì quá nhiều rồi. Nhưng vậy mà ngài đã ban cho cháu đủ tiền để mua cả búp bê lẫn hoa hồng. Mẹ cháu rất yêu hoa hồng trắng."

Tôi kết thúc việc mua sắm với một tâm trạng khác hoàn toàn so với lúc bắt đầu. Tôi không thể xua hình ảnh cậu bé khỏi tâm trí. Rồi, tôi chợt nhớ đến một bài báo đăng hai ngày trước, trong đó có nhắc đến vụ một tài xế xe tải say sỉn đã đâm vào một chiếc xe hơi chở một phụ nữ và một bé gái. Bé gái thiệt mạng tại chỗ còn người mẹ thì nguy kịch.

Gia đình nạn nhân phải quyết định có tiếp tục dùng máy trợ thở hay không vì người phụ nữ trẻ ấy sẽ không thể thoát khỏi hôn mê. Liệu đó có phải là gia đình của cậu bé đó? Hai ngày sau cuộc gặp gỡ tình cờ với cậu bé, tôi đọc được trên báo đưa tin rằng cô gái ấy đã qua đời. Không kìm được lòng, tôi mua một bó hồng trắng rồi tới nhà tang lễ nơi quàn thi thể của cô gái để mọi người tới thăm viếng lần cuối trước khi an táng. Cô gái nằm ở đó, trong chiếc quan tài, ôm một bông hồng trắng cùng tấm hình của cậu bé và con búp bê trên ngực. Tôi rời đám tang, nước mắt giàn giụa, cảm thấy cuộc sống của mình đã thay đổi mãi mãi.

Tình yêu mà cậu bé đó đã dành cho gia đình cùng người em gái, cho đến hôm nay, vẫn khó có thể hình dung được. Chỉ trong tích tắc, một tài xế xe tải đã lấy đi của cậu bé tất cả...

Bài học: Hãy trân quý cuộc sống. Chấp hành và Tuân theo Pháp luật. Đừng khiến bất cứ ai phải trả giá hoặc gánh chịu hậu quả do lỗi lầm của bạn gây nên. Đừng gây nên những lỗi lầm khiến người khác phải gánh chịu những thứ không bao giờ có thể bù đắp. Luôn giúp đỡ và mở rộng vòng tay với những người khốn khó và đau khổ.

Nguồn: moralstories.org - Ảnh: happyyouhappyfamily.com
 
CHUYÊN MỤC

Đăng nhận xét

0 Nhận xét